当前位置:首页 > Kinh doanh > Nhận định, soi kèo Nữ Atlas vs Nữ Club America, 08h00 ngày 22/1: Lấy lại ngôi đầu 正文
标签:
责任编辑:Nhận định
Đầu tư cho hạ tầng du lịch là ưu tiên hàng đầu
Ông Đinh Hài, Giám đốc Sở VH-TT-DL Quảng Nam cho biết: Nếu lấy mốc từ ngày chia tách tỉnh Quảng Nam vào năm 1997, ngành du lịch dịch vụ Quảng Nam khá đơn điệu bởi cơ sở hạ tầng gần như chẳng có gì ngoài những di tích cha ông để lại. Tuy thiên nhiên ưu đãi nhưng Quảng Nam lại là mảnh đất gánh chịu mất mát của thiên tai và chiến tranh tàn phá.
Ngay sau khi chia tách, lãnh đạo tỉnh Quảng Nam xác định kinh tế du lịch dịch vụ sẽ phát triển song hành cùng công nghiệp. Để thu hút khách du lịch trong và ngoài nước, Quảng Nam tập trung phát triển cơ sở hạ tầng các khu vực có tiềm năng phát triển du lịch, nhất là ở khu vực Hội An, khu vực ven biển; đồng thời, mở rộng không gian phát triển du lịch về phía Nam và phía Tây của tỉnh.
Khánh thành cửa khẩu Nam Giang mở ra hướng phát triển du lịch mới tại Quảng Nam |
“Từ con số 0 ban đầu, du lịch Quảng Nam bắt đầu bứt phá từ sau ngày chia tách tỉnh. Chỉ trong vòng 20 năm lượng khách du lịch đến Quảng Nam tăng 18,3 lần, từ mức 227 ngàn lượt khách năm 1997 lên 4,36 triệu lượt khách năm 2016, với tốc độ tăng bình quân đạt 16,83% năm. Trong đó khoảng 50% lượng khách du lịch quốc tế (hơn 2 triệu lượt/năm), Quảng Nam đã trở thành một trong những điểm đến hấp dẫn của khách du lịch quốc tế tại việt Nam. Doanh thu du lịch tăng 155 lần, từ mức 20 tỷ đồng lên 3.100 tỷ đồng, tốc độ tăng trưởng bình quân 30,3%/năm.”- ông Hài nói.
Ngành du lịch dịch vụ Quảng Nam đã có bước đột phá thần kỳ nhờ vào lợi thế tiềm năng thiên nhiên ưu đãi cùng 2 Di sản Thế giới Hội An và Mỹ Sơn và sự đồng lòng nhất trí của Đảng bộ, chính quyền và nhân dân.
Vùng ven biển Quảng Nam vẫn còn hoang sơ nhưng đầy tiềm năng phát triển du lịch |
Thành công bước đầu của ngành kinh tế du lịch dịch vụ Quảng Nam theo ông Đinh Hài xác định đó là một chiến lược và tầm nhìn được lãnh đạo tỉnh qua các thời kỳ sau tách tỉnh đã xác định đầu tư hạ tầng cho du lịch là một trong những ưu tiên hàng đầu.
Hệ thống giao thông được đầu tư xây dựng để mở ra các tuyến du lịch trọng điểm Nam Phước - Mỹ Sơn, tuyến ven biển Cẩm An - Điện Dương - Điện Ngọc, tuyến đường Hồ Chí Minh; hạ tầng thiết yếu tại Phú Ninh và Bãi Chồng (Cù Lao Chàm), Khu di tích Trung Trung Bộ, tuyến đường QL1A, Khu tượng đài Mẹ Việt Nam Anh hùng... đồng thời công tác bảo tồn, tiếp tục tôn tạo di tích là công việc cấp thiết
Sau 20 năm, từ 19 khách sạn ban đầu, Quảng Nam đã có 146 khách sạn nghỉ dưỡng trong đó có 98 khách sạn xếp hạng sao và có đến 5.436 phòng đạt tiêu chuẩn đón khách quốc tế.
Hoang sơ đảo Cù Lao Chàm và tương lai không xa sẽ là trung tâm du lịch quốc gia |
Doanh thu du lịch năm 2016 đạt hơn 2.400 tỷ đồng gấp 161 lần so với 1996 (+29%/năm). Tổng lượt khách du lịch năm 2016 đạt gần 4,4 triệu lượt khách gấp hơn 46 lần so với năm 1997 (tăng 22%/năm). Trong đó khách lưu trú đạt gần 2,5 triệu lượt khách gấp hơn 35 lần.
Mục tiêu đón 8 triệu khách du lịch
Phó Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam Lê Văn Thanh, trong một báo cáo chương trình hành động phát triển du lịch Quảng Nam đã nhấn mạnh mục tiêu đến năm 2020 sẽ đón 8 triệu khách du lịch với nguồn thu khoảng 15.500 tỷ đồng, giải quyết việc làm cho người dân từ du lịch khoảng 20.000 người.
Di sản thế giới Hội An, một điểm thu hút khách du lịch |
Để đạt được mục tiêu đề ra, ông Lê Văn Thanh khẳng định Quảng Nam sẽ tập trung nguồn lực để đầu tư phát triển cơ sở lưu trú lên 12.000 phòng và GRDP du lịch đạt từ 10-12% trong tổng GDP toàn tỉnh.
Đó là kế hoạch ngắn hạn, còn chiến lược dài hạn đến năm 2025 ngành du lịch Quảng Nam sẽ đón từ 12 đến 14 triệu lượt khách du lịch. Nguồn thu từ du lịch đạt 26.000 tỷ đồng, giải quyết lao động cho 25.000 người. Để đạt mục tiêu đề ra, tỉnh tập trung đầu tư nâng tổng số cơ sở lưu trú 700 với 14.500 phòng và GRDP du lịch đạt từ 12% -14% trong tổng GDP toàn tỉnh.
Cở sở hạ tầng cho du lịch được đầu tư phát triển |
Ông Đinh Hài , ‘Tư lệnh’ ngành du lịch Quảng Nam cho biết, để đạt được mục tiêu đề ra, lãnh đạo tỉnh Quảng Nam đang tập trung nguồn lực xây dựng và kết nối các tuyến đường chiến lược từ biển lên rừng để khái thác tiềm năng lợi thế từ thiên nhiên ưu đãi.
“Một trong những cơ sở hạ tầng có tính quyết định cho du lịch Quảng Nam bức phá là tuyến đường ven biển Duy Xuyên - Núi Thành kết nối và tuyến đường hàng không từ sân bay Chu Lai sẽ trở thành cảng hàng không Quốc tế. Tuyến đường biển kết nối 3 đảo Cù lao Chàm-Lý Sơn-Tam hải và sẽ mở rộng bắt đầu từ cảng Chu Lai đang được đầu tư xây dựng”- ông Hài khẳng định.
Cũng theo ông Hài, Quảng Nam vừa đầu tư phát triển hạ tầng du lịch vừa liên kết và kết nối du lịch với các tỉnh thành trong khu vực với một cơ chế đặc thù trên con đường Di sản đang đệ trình Chính phủ phê duyệt sẽ mở ra một hướng phát triển du lịch mới thu hút du khách trong và ngoài nước.
Vũ Trung
" alt="Điểm tựa để du lịch Quảng Nam bứt phá"/>Tết Nguyên đán đã trôi qua nhưng nỗi buồn của một cái Tết không trọn vẹn vẫn ám ảnh tôi đến tận bây giờ.
Tôi vốn là giáo viên cấp 3 ở một tỉnh lẻ và về hưu được 5 năm. Vợ chồng tôi hiếm hoi, chỉ sinh được một cậu con trai.
Sau khi tốt nghiệp đại học, cháu ở lại Hà Nội làm việc và kết hôn với một cô gái cùng công ty. Lương của hai vợ chồng các con chỉ đủ ăn nhưng ông bà thông gia bên nhà gái lại khá giả. Lúc con dâu tôi chuẩn bị sinh con đầu lòng, ông bà ấy cho con trai và con dâu tôi một căn hộ chung cư 70 m2.
Ảnh: Lamentees Maravillosa |
Vợ chồng tôi cũng muốn lo cho các con nhưng đồng lương eo hẹp nên chỉ gom góp được 150 triệu để con sửa sang nhà cửa và mua một vài món đồ nội thất.
Sửa sang nhà cửa xong xuôi, Tết vừa rồi, con trai tôi bảo bố mẹ lên Hà Nội đón Tết.
Sợ cháu nhỏ về quê mỏi mệt ốm đau, vì thế hai vợ chồng tôi đã chiều các con lên Hà Nội ăn Tết Nguyên Đán. Tuy nhiên, mới lên Hà Nội ở cùng ít hôm, giữa tôi và con dâu đã có những bất đồng. Cháu cứ hục hặc với tôi khi tôi không nghe theo lời nhắc nhở của cháu.
Đó là vào ngày 27 Tết, tầng chung cư của các con tổ chức tiệc tất niên, hai vợ chồng tôi cũng tham gia. Trong bữa tiệc ấy, tôi có quen với vài người trạc tuổi. Vì thế sau buổi liên hoan, tôi thường xuyên sang nhà các bà ấy trò chuyện vui vẻ.
Mỗi lần tôi đến nhà, các bà ấy rất niềm nở, chuyện trò thoải mái. Họ còn lấy đồ ăn thức uống trong nhà ra mời tôi và cho tôi cầm về. Lúc tôi về, họ còn hẹn tôi thường xuyên đến chơi và trò chuyện cho vui vẻ. Tôi nghĩ, tuổi già gặp được một vài người bạn là quý vô cùng nên lúc rảnh rỗi thường xuyên đến nhà này nhà kia.
Con dâu tôi thấy vậy bực ra mặt. Cháu bảo, người thành phố không như người nhà quê. Họ thấy phiền vì người lạ vào nhà…Tuy nhiên, tôi không nghĩ thế. Tôi bảo cháu, dù ở đâu, thời đại nào thì cũng nên có mối quan hệ tốt đẹp với những người hàng xóm.
Vả lại, tôi sống ở nhà quê cũng quen cái văn hóa ở nhà quê, ra cửa nhìn thấy nhau không chào không hỏi, cảm giác không hay chút nào.
Nhưng rồi, hôm mùng 2 Tết, tôi và con dâu đi chùa. Vừa ra đến thang máy, tôi gặp một cặp mẹ con. Người mẹ trạc tuổi tôi, cô con gái thì trẻ hơn con dâu tôi vài tuổi. Họ ăn mặc sang trọng, chải chuốt và xách một túi quà đi chúc Tết.
Thấy thế, tôi nhanh nhảu chào hỏi. Tuy nhiên hai mẹ con họ khinh khỉnh quay đi và không ai trả lời.
Xuống đến tầng hầm, con dâu dắt xe ra thì chiếc xe chết máy. Thế là hai mẹ con tôi phải quay về. Vừa vào đến nhà, con dâu tôi đóng sầm cửa lại. Cháu quắc mắt lên và đay nghiến tôi.
Cháu bảo: “Bà nhà quê lắm bà biết không? Con đã nói, ở đây, không quen biết gì thì đừng tỏ ra thân quen mà bà không nghe. Hỏi làm gì để người ta khinh?”.
Tôi nghe con nói, nhìn thái độ của con mà ngỡ ngàng. Tôi không nghĩ, con dâu tôi có ăn học đoàng hoàng lại nói năng như vậy. Vì thế tôi đã giận mà bỏ vào phòng.
Hôm sau, tình cờ đi tập thể dục về, tôi nghe thấy con dâu tôi nói chuyện điện thoại trong phòng. Lúc đó, tôi mới thực sự sửng sốt. Qua điện thoại với ai đó, cháu gọi tôi bằng những cái tên rất khủng khiếp, nào là bà già nhà quê, bà già tâm thần, nhìn thấy ai cũng chào hỏi, ai nói gì cũng tin khiến người ta cười vào mặt nó …
Tôi nghe xong, phải ngồi xuống ghế để cố trấn an bản thân rồi mới có thể tỏ ra không có chuyện gì. Tuy nhiên, cháu vẫn luôn khó chịu với những cử chỉ, hành động của tôi. Đến mấy hôm sau thì tôi có cảm giác cháu muốn đuổi vợ chồng tôi về quê lắm rồi…
Cuối cùng lấy lý do ở chung cư chật chội, bí bức tôi đòi ông nhà tôi đưa về quê. Trong lòng tôi buồn không thể tả xiết.
Có phải tôi đã già nên cổ hủ và nhạy cảm quá? Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên để tôi biết mình đang sai ở đâu mà chỉnh sửa. Tôi không muốn thấy cảnh mẹ chồng nàng dâu hục hoặc vì gia đình tôi vốn đã neo người.